Nếu ngày nào đó bạn xa tôi!
Mùa đông có ai hân hoan trong vòng tay ấm, có ai hạnh phúc dưới một mái ấm thương yêu, nhưng mùa đông cũng có những người cô đơn, những người xa xứ cần lắm một bàn tay ấm bên mình! Mong rằng những dòng cảm xúc này sẽ đến được với ng bạn của tôi…
“...Tôi nghĩ về cuộc đời mình, nghĩ về thời gian đã qua, nghĩ về tương lai trước mắt... Chỉ để nghĩ và miên man... Có những lúc bình yên, có những lúc giông bão trước cuộc đời...Tôi chỉ nghĩ đôi bàn tay tôi có lúc rất ấm có thể mang lại sự ấm áp cho người khác, cũng như đôi vai tôi có thể rất rộng cho người khác dựa lúc yếu mềm, trái tim tôi có thể bao dung mang lại bình yên cho người khác... Nhưng bàn tay ấm lại không bao giờ tự sưởi ấm cho mình, đôi vai mình rộng cũng không thể cho mình tựa, trái tim mình không thể tự mang lại cho mình sự bình yên... ai cũng sẽ có một bí mật riêng của cuộc đời mình, ai cũng có một nỗi buồn riêng, và ai một nỗi đau riêng không ai giống ai, nhưng con người ta cũng đành tự mình cất nỗi niềm đó vào một nơi thật sâu, vào một nơi thật kín để không bao giờ phải lấy ra gặm nhấm nó...
Chỉ còn lại tôi ngồi nhâm nhi ly cà phê đã nguội còn sót lại chút sữa dưới đáy...Chút cafe cuối bao giờ cũng đặc hơn, bao giờ cũng đậm hơn và ngon hơn rất nhiều... Sau cơn mưa tất cả như bừng trở lại, tất cả như đang nâng niu cảm giác sẵn có bấy lâu nay trong người... Sau cơn mưa sẽ cho tôi thấy yêu đời hơn, yêu con người hơn, yêu cảnh vật hơn... Tất cả hiện hữu bởi sự nồng nhiệt, chân thành như những gì tôi có, vì đó là bản sắc của riêng tôi, là tất cả những gì tôi đang có...
Đơn giản chỉ thế thôi...
Đơn giản tôi không bao giờ chết bởi cơn bão nào trong đời...
Tôi sẽ sống và sống đúng như những gì tôi hi vọng... “
Có phải không, có phải cuộc sống đang mún tôi, tập cho tôi đối diện với sự cô đơn, sự chia lìa… Bạn ah`, thực sự trong cuộc sống có những điều ta không thể ngờ tới và cũng không thể nào ta tưởng được rằng… một ngày nào đó tôi và bạn chia xa, mỗi người một nơi, mỗi người một phương trời và một cuộc sống mới! Người ta thường nói tình bạn thì luôn vĩnh hằng, nó lun ở mãi trong mỗi con người, nhưng có phải không…. Khi bạn xa tôi, bạn chak hẳn không còn nghĩ về tôi nữa, với bạn tôi chỉ còn là những gi` nhạt nhòa trong quá khứ, vì trước mắt là cả con đường dài. Hãy mạnh mẽ lên, hãy vững trãi như ng đàn ông thực thụ…
Đối với tôi chẳng còn j xót xa hơn là sự ngập ngùi và tiêc nuối, tiếc vì sao ngày chúng ta còn gần nhau tôi lại không biêt quý trọng và ju~ jin` nó, tại sao tôi không nâng niu nó để rồi giờ đây bạn đi xa… Có lẽ con đường chung đó tới đây là kết thúc và cũng có lẽ ngày bạn chia xa cũng là ngày chúng ta dần dần xa lạ,nói như thế không có nghĩa là bạn quên tôi, mà với bạn tôi chẳng còn ý nghĩa j đó trong cuộc đời của bạn. Đơn giản đó là cái tên từng thân thuộc, đó là thói quen bạn đã từng gọi tôi! @@....
Mọi thứ như dần trôi đi và thời gian không bao giờ dừng lại, sẽ không còn nữa, không còn những j gọi là kỷ niệm, những j gọi là chung sở thik… không còn những lúc đi cùng nhau nói chuyện trên những con đường, những giờ học có đầy đủ chúng ta… không còn nữa và thật sự không còn nữa rồi.. tôi biết phải làm sao đây nếu một mai tôi cô đơn, còn ai mà cùng chia sẻ… dù có những lúc tôi hiểu bạn rất giận tôi, rất bất bình hay j j êh với tôi… nhưng với tôi bạn lun là ng thân thiết. Với tôi mọi thứ đều xay dựng trên tình bạn! Đêm nay thật khó ngủ, có khi đêm nay là đêm trắng vì thực sự tui thấy bùn… thấy sự chia xa… thấy rằng bạn dần dần xa tôi, và có thể là xa mãi! Nhưng thôi, có thể điều ấy sẽ làm thay đổi cái j êh… thay đổi cuộc đời … và tôi chỉ có thể chúc bạn, chúc bạn luôn thành công, luôn vững chãi… hãy kiên cường chứng tỏ mình! Vì chúng ta là những người đàn ông thành đạt!