Công trình Thủy K50 - ĐH GTVT
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Công trình Thủy K50 - ĐH GTVT

Có một định mệnh biến chúng ta thành anh em: Không ai đi đường một mình, tất cả những gì ta gửi vào cuộc đời của người khác sẽ quay trở về cuộc đời của ta!
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Đâm thủng bụng vợ giữa chợ
truyện ngắn hay về tình yêu EmptyWed Mar 27, 2013 10:56 am by huongvedette

» Real Madrid đã bỏ lỡ Messi
truyện ngắn hay về tình yêu EmptyWed Mar 27, 2013 9:42 am by huongvedette

» Phim kinh dị có thật ra rạp
truyện ngắn hay về tình yêu EmptyWed Mar 27, 2013 9:21 am by huongvedette

» 2 game bắn súng trên PS4
truyện ngắn hay về tình yêu EmptyWed Mar 27, 2013 9:07 am by huongvedette

» 3 phim Hàn hot trong tháng 4
truyện ngắn hay về tình yêu EmptyWed Mar 27, 2013 8:36 am by huongvedette

» Xperia Z bị lỗi mở khoá
truyện ngắn hay về tình yêu EmptyWed Mar 27, 2013 8:22 am by huongvedette

» Siết chặt quản lý thông tin thi cử
truyện ngắn hay về tình yêu EmptyMon Mar 25, 2013 11:13 am by huongvedette

» Ronaldo: Cầu thủ hay nhất La Liga
truyện ngắn hay về tình yêu EmptyMon Mar 25, 2013 10:22 am by huongvedette

» Giang Hồ Truyền Kỳ đạo ý tưởng
truyện ngắn hay về tình yêu EmptyMon Mar 25, 2013 9:50 am by huongvedette


 

 truyện ngắn hay về tình yêu

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
changcodon_bt
Thiếu Niên
Thiếu Niên
changcodon_bt


Tổng số bài gửi : 22
Join date : 03/09/2010
Age : 32
Đến từ : ha tay

truyện ngắn hay về tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: truyện ngắn hay về tình yêu   truyện ngắn hay về tình yêu EmptyTue Sep 21, 2010 12:07 am

Cổ tích về loài Bướm

Ở một thị trấn nhỏ êm đềm và thơmộng kia có đôi nam nữ rất yêu nhau. Họ cùng tựa vào nhau trên đỉnhnúi cùng ngắm cảnh bình minh và cùng tiễn những ánh chiều tà trênbiển. Mọi người nhìn họ với ánh mắt ngưỡng mộ và thầm cầu chúccho họ hạnh phúc. Nhưng rồi bỗng một hôm, người con trai không maybị thương rất nặng.
Anh nằm trong bệnh viện mấy ngày mấyđêm vẫn chưa tỉnh lại. Ban ngày, cô gái luôn ngồi trước giường anh vàkhông ngừng gọi tên anh. Buổi tối, cô tới nhà thờ nhỏ trong thị trấnđể cầu nguyện. Cô gái dường như đã khóc cạn nước mắt.
Một tuần trôi qua, chàng trai vẫn chưatỉnh lại. Cô gái đã rất tiều tụy nhưng vẫn chăm sóc anh rất tậntình. Tình yêu của cô đã làm Chúa Trời cảm động, và Ngài đã quyếtđịnh dành cho cô gái một ngoại lệ. Ngài nói: "Ta có thểlàm cho người yêu cô nhanh chóng khỏi bệnh, nhưng cô phải hóa thànhbướm trong vòng ba năm. Cô có đồng ý như thế không?". Cô gái nghexong rất cảm động và nói một cách dứt khoát: "Con đồng ý".
Trời sáng, cô gái đã biến thành mộtcon bướm rất đẹp. Cô từ biệt Chúa Trời và bay ngay tới bệnh viện.Quả nhiên, chàng trai đã tỉnh lại. Anh đang trò chuyện với bác sĩ,nhưng rất tiếc cô lại không nói được.
Mấyngày sau chàng trai xuất viện nhưng không hề vui vẻ. Anh hỏi những ngườithân về tin tức của cô gái, nhưng không một ai biết người yêu anh bâygiờ đang ở đâu. Chàng trai cả ngày không ăn không nghỉ, nhất mực đitìm người yêu. Trong khi đó, cô gái biến thành bướm kia bay qua bay lạibên cạnh anh; chỉ có điều cô không thể gọi tên anh, không thể tròchuyện cùng anh mà chỉ có thể lặng lẽ đón nhận ánh mắt vô hồn củaanh.
Mùa hè qua đi, những cơn gió mùa thumát mẻ thổi rơi những chiếc lá, cô gái phải rời khỏi nơi này. Ngàycuối cùng cô bay tới đậu lên vai của chàng trai. Cô muốn dùng đôi cánhbé nhỏ của mình vuốt ve lên mặt anh, dùng đôi môi nhỏ xíu của mìnhhôn lên trán anh, nhưng thân hình nhỏ bé của cô không đủ để anh nhậnra.
Trongchớp mắt, mùa xuân của năm thứ hai đã tới. Cô vội bay về tìm ngườiyêu của mình, nhưng đứng bên cạnh anh lúc này là một cô gái rất xinhđẹp. Cô khựng lại, dường như đang rơi từ lưng chừng trời xuống. Ngườita kể rằng vào mùa giáng sinh ấy bệnh của anh càng trầm trọng hơn,người ta cũng kể rằng cô bác sỹ ấy đã chăm sóc anh chu đáo như thếnào và người ta nói rằng tình yêu của họ là lẽ đương nhiên. Tấtnhiên người ta cũng không quên miêu tả rằng chàng trai đã vui vẻ trởlại.
Cô gái vô cùng đau khổ, mấy ngàytiếp theo, cô thường thấy người yêu của mình dẫn cô bác sỹ ấy lênđỉnh núi ngắm bình minh và họ cùng ra biển tiễn hoàng hôn. Còn côkhông thể làm được gì khác ngoài vài lần đậu trên vai của anh.
Mùa hè năm đó dài đằng đẵng, hàngngày cô bay rất thấp trong đau khổ, cô không còn dũng khí để đến gầnngười yêu. Những lời nói thì thầm, những tiếng cười vui vẻ của họlàm cô tủi thân.
Mùa hè của năm thứ ba, bướm đã khôngthường xuyên bay tới thăm người yêu nữa. Người yêu của cô đã ôm vai, hônlên má cô bác sỹ và anh chắc cũng không còn tâm tư để hoài niệm vềnhững ngày đã qua. Thời gian ba năm sắp hết, trong ngày cuối cùng,người yêu của cô đã tổ chức hôn lễ với cô bác sỹ. Cô nhẹ nhàng bayvào trong nhà thờ đậu lên vai của Chúa và nghe thấy người yêu của côở dưới thề rằng: "Tôi đồng ý". Cô nhìn thấy anh đeo nhẫn chovợ, và sau đó là nụ hôn ngọt ngào của họ. Cô đã rơi những giọt lệxót xa. Chúa Trời thở dài một cách xót xa: "Con có hối hậnkhông?". Cô lau khô những giọt nước mắt: "Không ạ!". ChúaTrời bỗng vui vẻ nói: "Ngày mai con có thể trở lại thành chínhmình rồi". Bướm lắc đầu nói: Hãy cứ để cho con làm kiếp bướmsuốt đời.
(huhu!Xúc động quá! Ta mà như cô gái kia..thì ta sẽ xin chúa trời cho chàng trai bịtai nạn thêm một lần nữa truyện ngắn hay về tình yêu Clip_image001)


--------------------------------


''Bàmua tóc tôi không?' '


Tôi chuyên mua tóc mà, bà ta đáp vàbảo :' Hãy bỏ nón ra cho tôi xem tóc của cô đi'. Suối tóc nâu đẹptụyệt vời buông xuống. 'Hai mươi đồng' bà ta định giá, bàn tay nângniu mái tóc óng ả. 'Hãy cắt nhanh đi! và đưa tiền cho tôi' Della nói.
Hai giờ tiếp theo trôi qua nhanh chóng.Cô tìm mua quà cho Jim trong các cửa hiệu trong niềm vui khôn tả .Cuốicùng cô cũng chọn được một thứ . Đó là môt sợi dây đồng hồ bằngvàng. Jim rất quí chiếc đồng hồ của mình nhưng rất tiếc là nó khôngcó dây . Khi Della trông thấy sợi dây này cô biết rằng nó phải là củaanh và cô phải mua nó. Cô trả hai mươi mốt đồng để mua và vội vã trởvề nhà với tám mươi bảy xu còn lại. Đến nhà, Della ngắm mái tóccực ngắn của mình trong gương và nghĩ thầm :'Mình có thể làm gìvới nó đây?'. Nửa giờ tiếp theo cô nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ. XongDella lại ngắm nghía mình trong gương
lần nữa.Tóc của cô bâygiờ tòan những sợi quăn quăn khắp đầu. 'Chúa ơi, mình trông như mộtcon bé nữ sinh ấy!'. Cô tự nhủ :' Jim sẽ nói gì khi thấy mình nhưthế này?'
Bảygiờ tối, bữa ăn đuợc chuẩn bị gần xong. Della hồi hộp chờ đợi, hyvọng rằng mình vẫn còn xinh đẹp trong mắt Jim.
Thế rồi cửa mở, Jim bướcvào. Anh ấy trông rất gầy và cần có một cát áo khoác mới. Jim nhìnchằm chằm vào Della. Cô không thể hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ.Anh ta không giận dữ, cũng chẳng ngạc nhiên. Anh đứng đó, nhìn cô vớiánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến bên Jim òa khóc: 'Đừng nhìn em như thế, anh yêu. Em bán tóc chỉ để mua cho anh một món quà.Tóc sẽ dài ramà. Em phải bán nó thôi, Jim à. Hãy nói "Giáng sinh vui vẻ",em có một món quà rất hay cho anh này!' truyện ngắn hay về tình yêu Clip_image002(hjx)
'Em đã cắt mất tóc rồià?'Jim hỏi. 'Đúng thế ,em đã cắt và bán rồi ,vì vậy mà anh khôngcòn yêu em nữa ư? em vẫn là em mà!' Della nói.
Jim nhìn quanh rồi hỏi lại như một kẻngớ ngẩn: 'Em nói là em đã bán tóc à?' '
Đúng, em đã nói vậy, vìem yêu anh! Chúng ta có thể ăn tối được chưa, Jim?'
Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della và rúttừ túi áo ra một vật gì đấy đặt lên bàn. Anh nói: 'Anh yêu em, Della,dù cho tóc em ngắn hay dài. Hãy mở cái này ra em, sẽ hiểu tại saokhi nãy anh sững sờ đến vậy.' Della xé bỏ lớp giấy bọc ngoài và kêulên sung suớng, liền sau đó những giọt nước mắt hạnh phúc rơixuống.Trong đó là một bộ kẹp tóc, những chiếc kẹp dành cho mái tócóng ả của Della. Cô đã mơ ước có đuợc nó khi trông thấy lần đầu tiênqua cửa kính một gian hàng. Những cái kẹp rất đẹp và rất đắt tiền.Bây giờ chúng đã thuộc về cô nhưng tóc cô thì không còn đủ dài đểkẹp nữa!
Della nâng niu món quà, mắt tràn đầyhạnh phúc. 'Tóc em sẽ chóng dài ra thôi Jim', nói xong cô chợt nhớđến dây đồng hồ vàng định tặng cho Jim và chạy đi lấy
'Đẹp không anh? Em đã tìmkiếm khắp nơi đấy, giờ thì anh sẽ phải thích thú nhìn ngắm nó hàngtrăm lần mỗi ngày thôi. Nhanh lên, đưanó cho em, Jim, hãy nhìn nó với sợi dây mới này'.
Nhưng Jim không làm theo lời Della. Anhngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cuời nói: 'Della, hãy cất nhữngmón quà này đi. Chúng thật đáng yêu. Em biết không, anh đã bán chiếcđồng hồ để mua kẹp cho em .Giờ thì chúng ta có thể bắt đầu bữa tốiđược rồi em yêu' truyện ngắn hay về tình yêu Clip_image003
truyện ngắn hay về tình yêu Clip_image004


----------------------------------------


Lời xin lỗi thứ 100

Đó là ngày đầu tiên của năm học lớp10, chúng tôi chỉ có một bài kiểm tra nên về rất sớm, và tôi gọiđiện thoại cho cậu ấy:
Cậu đến đón mình đượcchứ?
Được, đợi mình 5p.
Nhanh lên đấy nhé?
3 giờ chiều tôi đợi mãi,...5'..10'...15'... cuối cùng cậu ấy cũng tới.
Mình xem một chương trìnhtivi.
Cái gì? tivi? tôi leo lên xe cậu ta vàkhông nói gì, suốt đoạn đường về nhà.
Và đó là lần đầu tiên cậu ấy xinlỗi tôi, nhưng tôi có cảm giác lời xin lỗi ấy không xuất phát từtrái tim, chỉ là lời nói cho qua thôi.
.... Tôi khóc òa lên khicậu ấy xin lỗi lần thứ 59, rồi lần thứ 60, cậu ấy nắm tay tôi vàxin lỗi, tôi có cảm giác cậu ấy có chuyện gì đó nhưng không nói vớitôi.
Và tiếp tục, "mình xinlỗi" cho đến khi tôi không thể nghe thêm lời nào... tôi đập máy vàhét vào điện thoại, đó là lời xin lỗi thứ 99. Từ đó tôi và cậu ấykhông gặp nhau nữa, nhiều khi nghe thấy điện thoại nhưng tôi không thấyđầu dây bên kia trả lời, tôi biết là cậu ấy đã gọi nhưng tôi vẫnkhông thèm để ý đến.
Đến một hôm khi không thể chịu thêmđược tình trạng này, tôi đã đến trường cậu ấy, tôi ngó vào lớpnhưng không gặp cậu ấy, bạn cùng lớp nói là cậu ta đã vào bệnhviện. Tôi chạy nhanh nhất có thể để vào bệnh viện.
Chuyện gì vậy? sao không gọi điệnthoại cho mình, tôi vừa ngồi xuống bên cạnh cậu ấy và òa khóc, tôikhóc lạc cả giọng.
Cậu ấy lấy hết sức lực có thể vànói "mình xin lỗi" và cuối cùng cậu ấy nhắm mắt lại.
Tôi la toáng lên "đừng có mà xinlỗi, cậu mở mắt ra đi..." Tôi nắm chặt lấy tay áo cậu ấy vàkéo. "Tại sao cậu lại xin lỗi, tại sao cậu không giải thích??? đừngcó xin lỗi... cậu mà không mở mắt là tôi sẽ không bao giờ tha lỗi chocậu đâu... không bao giờ.
Đó là lời xin lỗi thứmột trăm.
Cậu ấy đã thua trong cuộcchiến với căn bệnh ung thư máu... nhưng cậu ấy vẫn luôn sống trongtrái tim của tôi... mãi mãi...
Và một tháng sau mẹ cậuấy đưa cho tôi 01 hộp đựng những tờ giấy, trong đó ghi lại tất cảnhững lý do tại sao cậu ấy xin lỗi tôi.
"... lần thứ nhất..mình không muốn đến trễ nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà thì mình thấychóng mặt quá, nhưng mình đã cố gắng đến gặp cậu, cậu tha lỗi chomình nha!"
" lần thứ 2.... "
" lần thứ 3...."
......Lần thứ 100, là lờixin lỗi cậu ấy viết trước khi tôi đến bệnh viện. "Mình xin lỗi,mình không muốn bỏ lại cậu một mình trên cuộc đời này nhưng mộtngày nào đó sẽ khác đi, mình xin lỗi...."
Kèm theo đó là bức hình cậu ấychụp trong xanh xao nhưng vẫn tươi cười.
Khi cậu ấy cần tôi nhất thì tôikhông có ở bên cạnh, TIMMY - MÌNH XIN LỖI.
truyện ngắn hay về tình yêu Clip_image002 truyện ngắn hay về tình yêu Clip_image003 truyện ngắn hay về tình yêu Clip_image002 truyện ngắn hay về tình yêu Clip_image003 truyện ngắn hay về tình yêu Clip_image002

(ĐỒ KON GÁI ÍCH KỶ!!)



Tình yêu

Đã một năm kể từ khi Susan bịmù vì một chẩn đoán sai của bác sĩ, cô đột ngột bị ném vào thếgiới của bóng tối, tức giận, tuyệt vọng và mặc cảm. Và tất cảnhững gì đủ để cô còn bám víu vào cuộc sống là vì bạn trai cô -Mark. Mark là một sĩ quan quân đội. Anh rất yêu Susan, đã nhìn thấy côtuyệt vọng đến mức nào, anh quyết định giúp Susan lấy lại được sứcmạnh và tự lập. Đầu tiên, anh tìm cho cô một công việc dành cho ngườikhiếm thị. Nhưng làm sao cô đến chỗ làm việc được đây? Mark đề nghịđưa cô đến chỗ làm hằng ngày, dù hai người ở hai đầu thành phố. Tuynhiên sau đó, Mark nhận ra rằng đó không phải là giải pháp. Susan sẽphải tự mình đi xe buýt, tự đến chỗ làm - đó mới là cách đúng.Nhưng Susan rất nhạy cảm, cô ấy sẽ phản ứng thế nào?
Đúngnhư với Mark nghĩ, Susan hết sức hốt hoảng khi nghe tới việc mìnhphải tự đi xe buýt. "Em bị mù" mà"- Cô phản ứng bằnggiọng cay đắng -"Làm sao em biết em sẽ đi đến đâu? Anh bỏ rơi emphải không?" Mark rất đau lòng khi nghe những lời đó, nhưng anhbiết phải làm gì. Anh hứa sẽ cùng cô đi xe buýt mỗi sáng và mỗichiều, bao lâu cũng được, cho đến bao giờ cô quen với việc đi xe buýt.
Trong hai tuần liền, Marktrong bộ đồng phục quân đội, đi theo Susan đến nơi làm việc. Anh dạy côlàm sao để sử dụng các giác quan khác, nhất là thính giác, để biếtmình đang ở đâu và làm sao để quen với môi trường mới. Anh cũng giúpcô làm quen với những người lái xe buýt, nhờ họ để mắt đến cô, giữcho cô một chỗ ngồi hằng ngày...
Cuối cùng, Susan nói cô có thể tự điđược. Sáng thứ hai, lần đầu tiên, họ đi theo hai hướng khác nhau. Thứba, thứ tư, thứ năm... Mỗi ngày Susan đều tự đi xe buýt đến chỗ làmvà đón xe buýt đi về. Susan cảm thất rất vui vì cô vẫn tự mình làmđược mọi việc. Thứ hai của 5 tuần sau đó, Susan đón xe buýt đi làmnhư mọi khi. Khi cô đang đóng tiền mua vé tháng cho người lái xe, bỗnganh lái xe nói: "Tôi thật ghen tỵ với cô đấy nhé!". Susankhông biết có phải anh ta nói với mình không. Nhưng nói cho cùng, cóai mà lại đi ghen với một cô gái mù đang đấu tranh để mà sống chứ?Cô hỏi:
Sao anh lại ghen với tôiđược?
- Vì cô được quan tâm và bảo vệ. Cô quảlà hạnh phúc!
- Tôi được bao vệ? Anh nóithế tức là sao?
- Suốt mấy tuần qua, sángnào tôi cũng thấy một chàng trai mặc đồng phục quân đội lái xe theo,rồi đứng bên kia đường nhìn cô xuống xe. Anh ta nhìn theo đến khi cô điqua đường an toàn, đi vào nơi cô làm việc và vẫy tay chào cô rồi mớilái xe đi. Cô quả là một người may mắn!
Susan khóc. Vì cô khôngnhìn thấy Mark nhưng cô cảm thấy Mark ở bên cạnh. Cô là người may mắnvì cô đã nhận được một món quà mà cô không cần phải nhìn thấy tậnmắt để tin: món quà của tình yêu có thể mang ánh sáng đến những nơinhiều bóng tối nhất.
Tình yêu đích thực không bao giờ gụcngã.!


-----------------------------------


CÀ PHÊ MUỐI

Chàngtrai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đếnhơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàngtrai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuốicùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gáiuống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quálịch sự nên cô đồng ý.
Họ ngồi ở một chiếc bànnhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nóiđược lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện. Bỗng nhiên,chàng trai gọi người phục vụ:
-Xin cho tôi ít muối đểtôi cho vào cà phê!
Mọi người đứng xung quanhđều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai. Chàng traiđỏ mặt nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.
Cô gái tò mò:
- Saoanh có sở thích kỳ quặc thế?
- Khitôi còn nhỏ, tôi sống gần biển - Chàng trai giải thích - Khi chơi ởbiển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước, giống như cà phê chomuối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lạinhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
Côgái thật sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thìchắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình.Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về giađình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo... Quanhững lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lýtưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... Và cô đã tìm được người đànông của mình nhờ cốc cà phê muối.

Câuchuyện đến đây vẫn là có hậu vì "công chúa" đã tìm được"hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.
Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàngtrai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và côbiết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm kể từ ngày họcưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơnvợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế. Sau 50 năm, người chồngbị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:
"Gửi vợ của anh,
Xin em tha thứ cho lời nói dối suốtcả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phêmuối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó,anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhầmthành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được đànhphải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện vềtuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nóithật với em rất nhiều lần nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ choanh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ mói dối em một lờinào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
Bâygiờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh khôngthích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngàycưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì mình đã phải uống cả.Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có đượcem, và anh sẽ uống cà phê muối cả cuộc đời".
Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khilá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt. Nếu bạn hỏi người vợ rằng:"Cà phê muối có vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời:"Ngọt lắm".

---------------------------
Về Đầu Trang Go down
http://vn.360plus.yahoo.com/lazyboy_sv91
Admin
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 186
Join date : 31/08/2010
Age : 32
Đến từ : Hải phòng

truyện ngắn hay về tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: truyện ngắn hay về tình yêu   truyện ngắn hay về tình yêu EmptyTue Sep 21, 2010 12:15 am

Dài thế từ từ mà ngâm! chứ đêm hum Pí còn post bài hóm thế này mỏi mắt! ủng hộ bác Pí
Về Đầu Trang Go down
http://bibo555cuongbui.tk
 
truyện ngắn hay về tình yêu
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Truyện ngắn buồn ! Mọi ng đọc rồi cho ý kiến nha :)
» Quách Thành Danh & Tâm Nhiên - Yêu Kẻ Hai Lòng (Tình Khúc Trữ Tình)
» Tình yêu sẽ mở cửa
» Giang Hồ Truyền Kỳ đạo ý tưởng
» Thú chơi ’búp bê tình yêu’ của đại gia

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Công trình Thủy K50 - ĐH GTVT :: Góc vui chơi - giải trí :: Truyện-
Chuyển đến